Càng ngày càng có nhiều người thay đổi tên của mình bằng cách sử dụng deed poll (một phương thức, dịch vụ đổi tên) để thoát khỏi hôn nhân, định kiến hoặc chỉ đơn giản vì vui.
Dưới dạng danh sách lớp, đó là một cuộc điểm danh của sự lập dị: Cô Jelly St Tots; Cô Majesty The Queen (Nữ hoàng uy nghiêm); Willy Wonka; Jack James Steven Gerrard Crookes; George Osborne. Số người thay đổi tên bằng deed poll đang tăng vọt, với hơn 90.000 người sử dụng hai dịch vụ trực tuyến hàng đầu trong năm nay, tăng hơn 30% so với năm trước.
Mọi người đều nhớ những lần thay đổi tên – từ Reg Dwight thành Elton John và Sean Combs thành P Diddy – mang lại một chút mơ mộng cho người nổi tiếng. Đáng nhớ tương tự là những người lập dị, từ việc Prince nhận biểu tượng không thể phát âm được đến cuộc điểm danh ngày càng tăng của những người bình thường trở thành Portsmouth FC (Câu lạc bộ bóng đá Portsmouth) hoặc Pudsey Bear (biểu tượng con gấu Pudsey của Children in Need, một tổ chức từ thiện của BBC, chuyên quyên tiền cho trẻ em và thanh thiếu niên có hoàn cảnh khó khăn), thường vì từ thiện.
Việc thay đổi tên của chúng ta có thể ngày càng dễ dàng và phóng khoáng – một phiên bản cực đoan hơn của sự thay đổi cuộc sống thường được tuyên bố bằng một hình xăm hoặc một kiểu tóc “cách mạng” – nhưng đa số mọi người làm điều này vì những lý do sâu sắc hơn. Những cái tên điên rồ chỉ chiếm khoảng 2% doanh thu của Legal Deed Poll. Theo công ty trực tuyến phục vụ việc đổi tên này, sự tăng lên chủ yếu là do phụ nữ ly dị quay lại tên họ trước đây (phụ nữ phương Tây khi lập gia đình thường sẽ chuyển sang họ của chồng) hoặc thay đổi họ của con mình để phù hợp với gia đình mới.
Amy Finlayson, 32 tuổi, từ Bristol, đã thay đổi họ của mình từ Hemburrow trở lại tên họ gia đình khi cô rời bỏ chồng mình. “Tôi không thể chịu được việc mang tên (họ) anh ta nữa – tôi không muốn rút thẻ tín dụng có tên (họ) anh ta và tôi không muốn nhớ đến nó,” cô nói. “Đó giống như việc lấy lại chính mình và tôi cảm thấy mình đã không phải là chính mình trong một khoảng thời gian dài rồi.”
Trong khi một số phụ nữ chọn họ hoàn toàn mới khi chia tay, Finlayson chưa bao giờ cân nhắc đến việc không trở lại với họ của mình. Cô “rất khó chịu” vì phải trả tiền để quay lại như trước. “Tôi 21 tuổi khi tôi kết hôn và việc gửi giấy chứng nhận kết hôn để thay đổi mọi thứ mà không phải trả bất kỳ chi phí nào rất dễ dàng,” cô nói. “Nếu tôi kết hôn lần nữa, tôi sẽ không thay đổi tên của mình.”
Con gái Finlayson vẫn mang tên của chồng cũ vì khi tên của cha được ghi trên giấy khai sinh, việc thay đổi tên của một đứa trẻ dưới 16 tuổi cần sự cho phép của ông. Đôi khi, những thiếu niên hối hận vì đã thay đổi tên một cách bốc đồng. Kate Justine Hilpern, 40 tuổi, một nhà văn từ London, là Katherine Rosemary Fawssett cho đến khi cô bỏ tên do cha mẹ nuôi đặt và thay tên giữa thành tên của mẹ ruột và họ thành tên của cha ruột khi cô 18 tuổi. “Tôi thật ngây thơ vì cha mẹ nuôi tôi đã rất đau khổ,” cô nói. “Tôi đã trải qua một giai đoạn tuổi teen rất táo bạo. Nhìn lại, tôi nghĩ – đó là một việc làm kinh khủng.” Hilpern hối hận về những gì cô đã làm nhưng giờ đây cô hoàn toàn thoải mái với nó, mặc dù cô thấy khi kết hôn “Bạn sẽ thay đổi tên dù bạn có thích hay không” trong nhiều tình huống khi cô được gọi bằng tên chồng mình.
Theo các công ty đổi tên, nhóm lớn thứ hai của những người thay đổi tên là công dân nước ngoài chuyển đổi tên của họ thành tên tiếng Anh khi họ đến Anh. “Nhiều người nói rằng nếu họ gửi CV của mình và tên của họ khó phát âm, họ không nhận được phỏng vấn,” Tina Clough của Legal Deed Poll Service nói. Khi một người Hồi giáo Anh, Tariq Ahmed, gọi mình là Daniel Jacob (tên gia đình mẹ anh) và gửi lại CV của mình cho các công ty đã từng không quan tâm, bất ngờ anh ta nhận được cuộc gọi. Quá ngạc nhiên, anh đã thay đổi tên mình thực sự theo thủ tục pháp lý – mặc dù sau đó anh đã đổi lại thành Tariq.
Việc thay đổi tên để thoát khỏi định kiến – hoặc để phù hợp hơn với chế độ – đã diễn ra trong nhiều thập kỷ. Một số chính trị gia thuộc đảng bảo thủ từ gia đình nhập cư Do Thái đã thay đổi tên của họ: Michael Howard là con trai của Bernard Hecht; Ông nội của Nigel Lawson là Gustav Leibson, đã thay đổi tên của mình thành Lawson sau khi trở thành công dân Anh vào năm 1911.
Trốn tránh định kiến có thể đơn giản chỉ là trốn tránh sự bắt nạt. Rất nhiều họ – từ Balls đến Smellie – đang dần dần biến mất khi cha mẹ và con cái họ chỉ nhún vai với những lời chế giễu trên sân chơi. Gideon Osborne đã 13 tuổi khi anh “nổi loạn” và đổi tên thành George – theo tên ông nội là một anh hùng chiến tranh – và từ đó đã tiến bộ một cách suôn sẻ để trở thành bộ trưởng tài chính (của Anh quốc). “Cuộc sống dễ dàng hơn khi tôi là George; đó là một cái tên đơn giản,” anh đã nói như vậy.
Có lẽ có nhiều người đang đổi tên vì việc này không còn cần phải tới văn phòng luật sư mà có thể hoàn thành trong vòng vài phút trực tuyến với một khoản phí tương đối nhỏ (mặc dù có những trang web đổi tên không đáng tin cậy). Quy tắc rất linh hoạt: nếu bạn có thể thuyết phục các công ty và cơ quan chính phủ chấp nhận tên của bạn, bạn có thể có nó. Luật pháp không quy định rằng tên không được phép mang tính báng bổ hoặc xúc phạm, nhưng các giám đốc Dịch vụ Deed Poll đã từ chối những tên như Osama bin Laden (đã từng có người thử) hoặc Jesus Christ hoặc những từ ngữ tục tĩu. Về tên “Bloody Hell (địa ngục đẫm máu)”? Theo phát ngôn viên của họ, những tên gây xúc phạm hoặc tục tĩu sẽ không được các cơ quan chính phủ như Cơ quan Hộ chiếu của Anh chấp nhận, vì vậy việc thử nghiệm là vô ích. Một phụ nữ đã đổi tên thành Pudsey Bear for Children in Need đã bị từ chối cấp hộ chiếu mới.
Lý do để thay đổi tên có thể bất ngờ như cuộc sống. Trong một biến cố có vẻ như trong tiểu thuyết của Dickens, Megan Russell, 25 tuổi, một sinh viên từ London, đã đổi họ của mình thành Orpwood-Russell để tưởng nhớ một người bảo trợ đã thay đổi cuộc đời cô. Là con gái của một mục sư, Orpwood-Russell đã có một tình bạn thời thơ ấu với người hàng xóm kế bên của dì cô, Robert Orpwood. Sau khi mắc chứng mất trí nhớ, “ông nội nuôi” này đã qua đời và để lại “một di chúc rất kỳ quặc”, tặng căn nhà cho Orpwood-Russell. Cô đã lấy tên của ông để tưởng nhớ sự tốt bụng của ông, mặc dù cô thừa nhận rằng gia đình của mình đã “khá phẫn nộ”. Khi nghiên cứu về họ Orpwood, cô đã phát hiện ra “một gia đình hoàn toàn mới rải rác khắp thế giới”. Cô đã từng ở lại với những người Orpwood ở Pháp. “Tôi không có tiền và giờ đây tôi có thể tự trang trải cuộc sống sinh viên. Điều này đã giúp tôi theo cách mà tôi chưa bao giờ dự đoán được và tôi rất biết ơn mọi thứ,” cô nói.
Tên là bản sắc của chúng ta và việc thay đổi chúng có thể là một sự trao quyền nhưng cũng có thể chỉ ra một cuộc khủng hoảng trong cảm nhận về bản thân chúng ta. Các công ty deed poll thường xuyên được các nhân viên điều tra các vụ tự tử liên lạc khi mọi người đã đổi tên của mình ngay trước khi tự tử. Kẻ rình mò đôi khi tự gọi mình bằng tên của đối tượng ám ảnh họ; người bị bệnh tâm thần có thể chọn một tên tôn giáo.
Thay đổi tên của bạn có lẽ là cách đơn giản nhất để thoát khỏi quá khứ của bạn. Trong tương lai, việc này có thể trở thành một hoạt động thiết yếu. Như CEO của Google, Eric Schmidt đã cảnh báo vào đầu năm nay, giới trẻ có thể có xu hướng tìm đến việc đổi tên để thoát khỏi quá khứ, nơi mọi sự bừa bãi thời tuổi trẻ còn sống mãi trong những bức ảnh và tweet được gắn kèm (tag) với tên trong thế giới số.
(Bài gốc: The name-change game, tác giả Patrick Barkham)
Ghi chú: tài liệu dịch, có thể có bản quyền.